Select Menu

Ads

Random Posts

Được tạo bởi Blogger.

Design

Technology

Circle Gallery

Shooting

Racing

News

Bottom

» » » Cả nhà tôi đen mà con cô lại trắng?

Khi tôi còn đang nằm trên bàn mổ chưa tỉnh thì anh đã đay nghiến: “Tại sao cả nhà tôi thì đen mà con cô lại da trắng thế kia, cô định lừa tôi hả”

anh phủ nhận đứa con tôi dứt ruột sinh ra
anh phủ nhận đứa con tôi dứt ruột sinh ra

 

Chúng tôi đã có 2 năm tìm hiểu trước khi cưới. Anh tuy cục cằn, gia trưởng nhưng lại là người cẩn thận, tốt tính, chu đáo. Công việc của chúng tôi lại có tính chất khác nên nhiều khi bất đồng quan điểm nhưng cả hai vẫn cố gắng dung hòa. Anh làm kĩ thuật nên không phải đi đâu nhiều. Còn tôi làm việc trong văn phòng nước ngoài nên hay phải đi tiếp đối tác là người ngoại quốc.

Khi yêu thì còn gắng gượng, khi về sống chung, bản tính gia trưởng của anh bộc lộ rõ rệt. Cứ thấy tôi về muộn anh lại mỉa mai: “Đi với Tây có khác, chẳng còn biết chồng ở đâu”. Nếu thấy tôi trang điểm một chút trước khi đi làm, anh lại hằn học: “Xinh đẹp cho thằng Tây nó ngắm à”. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi bất hòa chỉ vì thói lúc nào cũng sợ mất vợ của anh. Anh yêu tôi mà không hề tin tưởng tôi. Nhiều lúc tôi thấy bực tức, khó chịu vô cùng nhưng vì yêu anh, tôi chấp nhận chịu đựng.

Tôi không thể chịu đựng được nữa
Tôi không thể chịu đựng được nữa

Tôi xin chuyển vị trí từ thư kí về làm văn phòng để có thời gian chăm sóc gia đình và anh cũng bớt ghen tuông. Thật may mắn khi vừa xin chuyển công tác xong, tôi biết tin mình có thai. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.

Quãng thời gian mang thai với tôi đúng là cực hình. Tôi nghén ngẩm nhiều nên người cứ rạc hẳn đi. Anh cũng chẳng buồn quan tâm, động viên hay chăm sóc mẹ con tôi. Anh làm như việc mang thai, sinh con là của mình tôi vậy. Nhiều lúc tôi suy nghĩ, chắc anh nghĩ đứa bé không phải con anh. Nào ngờ…

Ngày con trào đời, anh là người đầu tiên bế con. Khi anh mang con trao cho tôi, những tưởng anh sẽ mỉm cười hạnh phúc, ôm lấy tôi nói cảm ơn nào ngờ anh lại hét lên tức giận: “Cô giải thích đi. Thế này là thế nào. Tại sao cả nhà tôi thì đen mà con cô lại da trắng thế kia, cô định lừa tôi hả? Nó là con thằng Tây nào?“. Cơn đau đẻ còn chưa dứt, tôi đã bị chồng tạt ngay gáo nước lạnh vào mặt. Uất ức không nói thành lời, tôi bật khóc. Anh bỏ con xuống cho tôi rồi đi thẳng, mặc kệ 2 mẹ con tôi với nhau.

Ngày hôm sau anh vào viện mà trên tay chỉ cầm một tờ giấy. Ban đầu tôi còn nghĩ là giấy khai sinh cho con. Chỉ tới khi 4 từ “đơn xin ly hôn” đập vào mắt, tôi mới bàng hoàng. Xấu hổ, nhục nhã, tủi thân, tôi đã không thể chịu đựng anh thêm nữa. Tôi không giải thích, không thanh minh vì rõ ràng đứa bé là con của tôi và anh. Trước khi ra viện, tôi không quên làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.

Tôi đã gửi tới anh lá đơn ly hôn có sẵn chứ lý cùng tờ kết quả xét nghiệm ADN. Sức chịu đựng của tôi đã vượt quá giới hạn. Anh ghen tuông mù quáng, hết lần này tới lần khác xúc phạm tôi, đã vậy còn không chịu nhận con mình. Tôi làm sao có thể chấp nhận một người chồng như thế nữa. Có lẽ đồng ý ly hôn là quyết định đúng đắn nhất của tôi lúc này.
Mai Thủy / Theo Một thế giới

«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn

Không có nhận xét nào

ĐỂ LẠI LỜI NHẮN !!!